Chắc nhiều người vẫn còn nhớ chuyện anh Nguyễn Hải Sơn (35 tuổi, ở xã Trạm Lộ, Thuận Thành, Bắc Ninh) cứu cô gái bị tai nạn bất tỉnh, máu me đầy người nằm trên đường cách đây mấy năm. Sau khi anh Sơn thuê taxi đưa nạn nhân đến Bệnh viện huyện Thuận Thành cách
Apec Mandala Bắc Giang, khách sạn 5 sao đầu tiên tại Bắc Giang chính là điểm dừng chân hoàn hảo cho du khách trong mỗi chuyến công tác, hay đơn giản là một chốn nghỉ ngơi, thư giãn trong hành trình khám phá vùng đất giàu văn hóa này .
Cải cách ruộng đất thắng lợi, nông dân vui sướng đốt văn tự cũ. Cải cách ruộng đất tại miền Bắc Việt Nam là chương trình nhằm phân chia lại ruộng đất nông thôn, xóa bỏ văn hóa phong kiến, tiêu diệt các thành phần phản quốc (theo Pháp, chống đất nước), phản
6. Người giàu nỗ lực vì lợi nhuận, người nghèo làm việc vì lương. Lương là khoản tiền bạn nhận được cho công việc bạn làm. Lợi nhuận là khoản chênh lệch giữa giá mua đầu vào thấp và giá bán ra cao. Người ta thường nói "Phi thương bất phú", vì thế hầu hết
Năm 1948, một phụ nữ Giang Tô tên Wang Shuzhen cùng chồng đưa 13 con tới Đài Loan. Bà Wang vốn là tiểu thư con nhà trí thức, được học chơi nhạc cụ, đánh cờ, viết thư pháp từ nhỏ. Chồng bà cũng là một doanh nhân giàu có. Không may, năm sau đó, người chồng khi trở về quê nhà lo việc làm ăn đã gặp nạn qua đời.
Số tiền đó bằng 1/3 tổng số tiền lưu hành ở miền Nam thời đó, nên rất dễ hiểu tại sao một nhóm nhỏ người Hoa giàu có lại có thể thao túng nền kinh tế. Cộng đồng người Hoa tại miền Bắc Việt Nam tập trung ở các tỉnh Bắc Giang, Quảng Ninh nói tiếng Pạc Và
jFTVz. Nguyễn Đức Thọ Trả lời 15 năm trước Nói không phải thì sai mà nói phải thì cũng không đúng. Nói chung cuộc sống của người miền Nam thoáng hơn người miền bắc. Người miền Nam ăn uống thoải mái hơn người miền bắc, tiêu pha hoang phí hơn... và khả năng tích lũy kém hơn. Người miền bắc Giải thích sau nhe, đang bận Chocolate nóng Trả lời 15 năm trước Thì dân miền Bắc kiếm được bao nhiêu tiền thì xây nhà thật to, mua xe thật to, bóng bẩy. Còn dân miền Nam thì làm được bao nhiêu ăn bấy nhiêu, ko cần nhà to xe đẹp, còn người miền Trung thì phải xây mộ thật to, càng to càng tốt dù nghèo đến mấy, còn nhà thì nhỏ một tí cũng được. Tính cách khác nhau như vậy là do [b] Người miền Bắc[/b] Ảnh hưởng của thời kỳ bao cấp nhiều... Trong thời Pháp thuộc , Bắc Kỳ là nơi Pháp bình định muộn nhất , sau đó cũng chỉ là nơi để Pháp khai thác tài nguyên , khóang sản , đầu tư không nhiều bằng miền Nam Em nghe nói hình như thời đó dân Nam được có quốc tịch Pháp , đúng không nhỉ . Chiến tranh chống Pháp chủ yếu diễn ra trên đất Bắc , năm 54 , khi Pháp bại trận , rất nhiều nhà tư sản Bắc Kỳ cũng bỏ của chạy vào Nam Ông thầy em kể , hồi đó phố phường Hà Nội người ta bày la liệt giường , tủ , sập gụ ra đường để bán tống bán thaó mà chẳng ma nào mua . Sau năm 75 , kinh tế của miền Nam bị phá hủy tuy nhiên dân Nam đã quen với nền kinh tế tư bản rồi nên khi đổi mới , họ bắt nhịp nhanh hơn , không như miền Bắc , hơn 30 năm cả 1 thế hệ sống dưới chế độ CS.... ===> Dông dài vậy thôi chứ chốt lại là tính cách dân Bắc là tốt trong quá khứ vì nó giúp VN có thể hòa hoãn được với TQ lúc này lúc khác mặc dù không phải không có chiến tranh. [b]Miền Trung [/b] - Tính tình dân MT chịu ảnh hưởng nhiều từ vị trí địa lý của nó. Đây là miền đất nghèo tài nguyên, làm nông nghiệp cũng khó, mà phát triển công nghiệp cũng không xong, chỉ có một thẻo đất ven biển là kiếm ăn được - Do đó dân miền Trung thì nói văn hoa hơi kỹ tính một chút còn nói quạch tẹc là keo kiệt, hay tính toán - Vì lý do trên mà con người ở đây hay lo xa, ăn cơm 1 bữa lo nghĩ 10 bữa không như mấy anh miền nam lúc nào cũng trái trên cây cá dưới sông, tính tình phóng khoáng, ăn hôm nay chỉ biết hôm nay điển hình là rất hay nhậu - Chính vì làm nông ko được làm công nghiệp cũng ko xong nên có xu hướng làm chính trị hơi nhiều, như hcm, ngô đình diệm,... [b]Miền Nam [/b] - Đồng bằng phù sa màu mỡ, ruộng lúa bát ngát không lo lắng về chuyện ăn uống nên tính tình phóng khoáng, tuy nhiên chuyện học hành thì lại không chăm bằng miền Trung - Thông thoáng hơn vì ở nhiều năm với Tư Bản. Hì tớ chỉ phân tích được đến đây thôi... h tớ phải đi đã thế nhé! ^^ Đầu bếp Nấu Dở Trả lời 15 năm trước -Người Miền Bắc vì ảnh hưởng của nho giáo nên có phần giáo điều hơn, vì ảnh hưởng thời bao cấp lâu quá nên không năng động hơn người Miền Nam. -Người Miền Trung cũng chia làm 2 "khu vực" +Bắc Trung Bộ tiếng nói của họ rất khó nghe nhất trong các miền, cũng giáo lý và giáo điều đáo để. +Nam Trung Bộ gần Nam bộ nên cũng thông thoáng chút chút so với MB & BTBộ nhưng cuộc sống của họ quá khó khan nên họ trở nên trầm tính hơn, ít sôi nổi hơn và không "xu nịnh" điểu hơn người miền Bắc Tôi nghĩ đó nghen + Miền Nam thì thông thoáng hơn vì ở nhiều năm với Tư Bản. ==> Người miền Nam có tài phát triển kinh tế nhưng cũng có tài đưa kinh tế vào bàn nhậu .[=] .Kiếm được bao nhiêu nhậu hết bấy nhiêu ,tay trắng vẫn hoàn trắng giàu bằng dân miền bắc vào đấy sinh sống ===> dân miền Nam không được gọi là có tài phát triển kinh tế ,nói chính xác ra dân miền Nam giàu hơn dân miền Bắc chỉ là do được thừa hưởng nhiều thành quả sau chiến tranh. +Còn Miền Tây thì chưa đi nhưng nghe đâu chơi thoáng lắm, nhậu thì nhậu tới bến luôn, nhậu không tới bến có nghĩa là không nhiệt tình và chơi k đẹp ???Tôi nghe vậy đó nghen ==> Bùi Văn Triều Trả lời 13 năm trước do môi trường sống phóng khoáng của họ . họ coi trọng mối quan hệ giao lưu bạn bè hơn cả công việc khác - ví dụ như hơi một tí là đi nhậu công việc rảnh rỗi cugn là nguyên nhân . vì trong miền nam công việc rất thời vụ . Họ cũng rất chăm chỉ caanf cù nhưng mà họ tiêu xài phóng khoáng nên bây giờ người Bắc giàu hơn người miên Nam Trong Nam nhưng người miền Nam ăn chơi hơn người Bắc Vo Chi Hieu Trả lời 11 năm trước mình đọc hết mà thấy ai nói củng có y đúng cả, vi mọi người đều ở một khu vực khác nhau,tuổi khác nhau .cái đung s và cái không đúng nó tuy thuộc vào môi trường sông , khu vực bạn niệm sông,và trinh độ học vấn ,vì sao mình nói thế .vì ai củng muốn có tiền,có cuộc sống gia đinh hạnh phúc cả ,đâu phải chỉ có miền nam mới lo hoặc miên bắc mới lo vvvv .miền tây người ta vẩn có người tiwwts kiêmi lo cho gia đinh min nghỉ ,thứ nhất là gio điều kiện thời tiết,do điều kiện sống của tưng gia đình .mình nói chung chung thế , mình cho một ví dụ ai cho minh câu đáp nhé.?minh lớn lên năm một tuổi thì cha mẹ mình ra ở riêng,ông nội mình cho cha mình can nhà tranh ,dài 6m2x 3m2 ,nến nhà bàng đất sét ,ở ngày giửa ruộng,ở đó hoang vu là năm đó cha minh đi lính bên lào ,1987 cha mình mới về,một minh mẹ với tui nuuôi tui năm 4 tuổi ,bửa ăn hàng ngày chỉ khoai với sắn[ củ mì ] cả năm có một vụ lúa .môt ngày ba bửa ăn thì chỉ có một bửa cơm ,mà 3/4 la sắn ,chỉ 1/4 là cơm các bạn ạ,đến năm mình 14 tuổi mới được ăn bửa cơm không còn sắn khai mẹ làm đủ nghề để kiếm tiieenf cho cho con cái .minh nói thế không phải là chỉ có cha mẹ mình đâu nha,nhưng khoai sắn cha mẹ ăn .con mới được ăn cơm thôi, cha mẹ khổ thế nuôi chúng tôi ăn học nên ông này bà nọ .đi chổ này chổ kia ,làm ăn có tiền ,vậy các bạn không là miền nào cả ?các bạn thử đặt vị trí mình vào các bạn nghỉ xem các bạn đang ở đâu? ,thì các bạn sẻ hiểu người khác cung giống mình thôi.[ con vua lại làm vua .con .......quét lá đa ]chứ củng đừng nói gì để nói miền náy miền nọ. người ở đâu khi học các bạn củng học .giáo dục công dân ,học văn ,học toán cả, các thầy cô giá củng giạy cho mình đạo làm nguoi, đạo làm con , đối xử giửa con người voi con nguoi,mình nghỉ rắng đả là người việt nam ,đừng đối xử phân biệt gì hiểu và thông cảm lẩn nhau .đó là sưa nghỉ mình thôi .đừng chất vấn mình nhe ihhi,.còn mình nghỉ cuộc sống phải có mục đích .không có đich thì sao tới đích được .hảy cho mình một cái đích ,phải tuy sức lựa chọn đích
Tất cả chúng sinh có bình đẳng không? Nếu như tồn tại sự bình đẳng, thì tại sao thế giới luôn có người giàu người nghèo? Trong cuộc sống thường có những lời phàn nàn, tại sao một số người sinh ra đã giàu có; họ có thể có bất cứ thứ gì họ muốn; nhưng tôi thì không được như thế. “Tôi không kiếm được tiền, và cuộc sống của tôi thật khó khăn. Tại sao lại có khoảng cách lớn giữa con người với nhau, thế giới thật bất công”. Họ hỏi “Chẳng phải trong đạo Phật nói rằng tất cả chúng sinh đều bình đẳng sao? Tôi thấy trên đời này không có ai là bình đẳng. Tại sao anh ấy giàu như vậy, có nhiều phụ nữ xinh đẹp xung quanh, và anh ấy sống thật hạnh phúc. Nhưng tôi thì chẳng có thứ gì? Điều này có bình đẳng không? “ Tất cả chúng sinh có bình đẳng không?Bình đẳng nhân quảCao tăng nói rằng tất cả đều bình đẳngCon người sống trong mê Tất cả chúng sinh có bình đẳng không? Về khái niệm bình đẳng của tất cả chúng sinh, nhiều người không hiểu, họ nghi ngờ. “Sự bình đẳng của muôn loài” thực sự xuất phát từ lời dạy của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni. Nhưng trong cuộc sống không bình đẳng như vậy. Tại sao Đức Phật dạy mọi người rằng tất cả chúng sinh đều bình đẳng? Theo quan điểm của Phật giáo, tất cả chúng sinh thực sự bình đẳng. Chúng sinh ở đây không chỉ nói đến con người, mà bao gồm vạn vật. Sau khi giác ngộ, Đức Phật nói “Tất cả chúng sinh đều có bản chất của Như Lai; và họ không thể đạt được giác ngộ chỉ vì vọng tưởng và phiền não.” Vì vậy, bình đẳng mà Đức Phật đã nói, trong Phật giáo, có nghĩa là tất cả mọi người đều có hạt giống thành Phật. Về cơ hội trở thành Phật, mọi người đều bình đẳng và có thể đạt được mà không có sự phân biệt đặc biệt nào. Đức Phật Thích Ca nói rằng tất cả chúng sinh đều có Phật tính bình đẳng ảnh Aboluowang. Bình đẳng nhân quả Bên cạnh Phật tính bình đẳng, trong quan niệm Phật giáo còn có một khái niệm bình đẳng rất quan trọng; đó là theo luật nhân quả, mọi người đều bình đẳng dưới cách nhìn của luật nhân quả. Có thể chúng ta đã từng nghe câu này, “Bồ Tát sợ nhân, chúng sinh sợ quả.” Điều này có nghĩa là gì? Tất cả chúng ta đều hiểu sự tồn tại của nhân quả. Người xưa thường nói “Gieo nhân lành thì gặp quả lành; gieo nhân ác ắt gặp ác báo“. Nhân quả là một mối quan hệ, nguyên nhân sẽ dẫn đến sự xuất hiện của hậu quả, và điều kiện cần thiết để hình thành hậu quả là nguyên nhân. Bồ Tát hiểu sâu sắc nguyên lý nhân quả, biết rằng nhân tốt sẽ dẫn đến kết quả tốt, và nhân xấu sẽ dẫn đến kết quả xấu. Vì vậy, trước khi gieo nhân, Bồ Tát đã cẩn thận tránh xa nhân duyên xấu ác, để không phải chịu quả đắng. Nhưng đối với người bình thường, con người khó có thể nhìn thấy hết được sự tồn tại của luật nhân quả. Người bình thường chỉ biết sợ trái đắng sau khi đã nếm trái đắng. Họ không hiểu trái đắng này lại bắt nguồn từ gieo nhân nào. Cao tăng nói rằng tất cả đều bình đẳng Nhà sư 103 tuổi Mengshen đã từng thuyết giảng về điều này. Vị cao tăng nói rằng “Mọi người thường phàn nàn với tôi rằng thế giới rất bất công”. Giữa con người với nhau, có thể giàu hoặc nghèo; tuổi thọ có thể dài hoặc ngắn; hôn nhân có thể hạnh phúc hoặc không hạnh phúc; gia đình có thể hòa thuận hay không; mọi thứ trên đời này đều không công bằng, đây có phải là bình đẳng? Nhà sư trả lời “Theo quan điểm của tôi, tất cả đều bình đẳng. Sự giàu sang và danh vọng ở kiếp này có được là do bố thí và làm việc thiện ở kiếp trước. Sự nghèo khó và áp lực ở kiếp này cũng là do kiếp trước không biết nhường nhịn và giúp đỡ người khác, keo kiệt và trộm cắp. Những người khác là ông chủ, và bạn bị chi phối bởi những người khác. Nếu bạn có trí tuệ và có thể nhìn thấy những gì mình đã làm trong kiếp trước, bạn sẽ hiểu rằng tất cả những điều này là rất công bằng; bạn sẽ hiểu rằng tất cả nỗi đau, niềm vui, nỗi buồn và niềm vui trong lòng bạn đều là do bản thân bạn tự gây ra”. Con người trước đây luôn tin vào Thần Phật. Họ tin rằng có “thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo” ảnh pinterest. Con người sống trong mê Đạo Phật nhấn mạnh đến nhân quả trong ba kiếp. Hầu hết chúng ta không biết được về thời gian và không gian ngoài kiếp sống của mình. Mặc dù đang sống trong giây phút hiện tại, nhưng kỳ thực chúng ta lại ở trong mê; không những không hiểu được chân lý nhân quả trong tam giới, mà ngay cả việc làm hiện tại là thiện hay ác đều cảm thấy mơ mơ hồ hồ. Chúng ta thường mắc lỗi với bản thân cũng như với người khác. Đó là vì con người thiếu trí tuệ và không thể nhìn thấy sự tồn tại của nhân quả. Đối với câu hỏi “Tại sao có người giàu, người nghèo?” có lẽ mỗi người sẽ lý giải khác nhau, dựa vào sự hiểu biết của mình về Phật Pháp. Nguồn Aboluowang Xem thêm Người giàu nhất cũng chỉ hơn người nghèo nhất đô laVài ngày phải cấp cứu một lần, hiểu ra tiền không mua được sức khỏe
Nhắc tới những quốc gia giàu có nhất thế giới, người ta thường nghĩ ngay tới Mỹ hoặc các nước Tây Âu, bởi đây là 2 khu vực sở hữu các quốc gia phát triển nhất thế giới. Nhưng trên thực tế, các nước Bắc Âu cũng giàu có không kém và có cuộc sống vô cùng hạnh phúc. Theo trang Tradingeconomics, tính tới cuối năm 2017, GDP/người/năm của 3 nước Đức – Pháp- Anh trung bình đạt khoảng hơn USD. Còn 5 quốc gia ở Bắc Âu thì có GDP/người/năm vượt xa con số này. Na Uy có GDP/người/năm hơn USD, Iceland là hơn USD, Thụy Điển và Đan Mạch đều đạt hơn USD. Nước “nghèo” nhất là Phần Lan cũng có GDP/người/năm đạt USD. Bên cạnh đó, Bắc Âu còn xây dựng hệ thống an sinh xã hội hoàn hảo nhất thế giới, hầu hết các dịch vụ đều miễn phí. Trẻ em Bắc Âu được chính phủ nuôi hoàn toàn từ khi ra đời cho tới khi tốt nghiệp đại học. Khu vực Bắc Âu luôn chìm trong thời tiết lạnh giá khắc nghiệt. Một trong những nguyên nhân tạo nên cuộc sống giàu có, hạnh phúc ở Bắc Âu là do dân số ít nhưng tài nguyên lại dồi dào. Tọa lạc ở vùng vĩ độ cao, các nước Bắc Âu có thời tiết lạnh giá vô cùng khắc nghiệt. Vì vậy, nơi đây vốn dĩ rất neo người. Na Uy, Đan Mạch, Phần Lan chỉ có hơn 5 triệu người, Iceland thậm chí còn ít hơn, chỉ có hơn người. Đan Mạch đông dân nhất cũng chỉ có 10 triệu người. Hay nói cách khác, vùng Bắc Âu rộng hơn 1,4 triệu km2 chỉ chứa vỏn vẹn hơn 20 triệu người. Tuy nhân lực không nhiều nhưng Bắc Âu lại có nguồn tài nguyên phong phú, bao gồm dầu mỏ, khí đốt và các nguồn năng lượng địa nhiệt. Na Uy là một trong số các nước sản xuất và khai thác dầu mỏ lớn, ngoài ra còn có nhiều quặng sắt, mỏ than. Tài nguyên ngư nghiệp, lâm nghiệp ở đây cũng hết sức phong phú. Lý do thứ 2 khiến Bắc Âu giàu “nứt đố đổ vách” là nhờ đổ tiền vào kinh tế. Những nước thường chi bộn tiền để phát triển quân sự như Nga sẽ gây ảnh hưởng nghiêm trọng tới việc đầu tư vào kinh tế. Trái lại, các nước Bắc Âu đầu tư rất ít vào lĩnh vực quân sự. 80% lượng tài chính của Bắc Âu được dùng để phát triển kinh tế. Ngoài ra, họ cũng tập trung đầu tư vào an sinh xã hội. Đương nhiên không thể không kể đến yếu tố thứ 3 – giáo dục và công nghệ. Bắc Âu là khu vực chú trọng giáo dục nhất thế giới. Tại đây, trẻ em sẽ được chính phủ nuôi lớn cho tới khi tốt nghiệp đại học. Thậm chí, các em có thể ra nước ngoài du học hoàn toàn miễn phí. Bên cạnh giáo dục, các nước Bắc Âu cũng rất chú trọng phát triển, cách tân và thúc đẩy phát triển công nghệ. Do đó, tố chất và kiến thức của người dân đều rất cao, trực tiếp thúc đẩy nền kinh tế Bắc Âu phát triển ổn định và bền vững. Tố chất và kiến thức của người góp phần trực tiếp thúc đẩy nền kinh tế Bắc Âu phát triển.
tại sao người bắc giàu